Sống bình thường giữa thế giới rực rỡ

Kiều Giang

Phóng viên

Thế giới hôm nay ngập tràn những câu chuyện về những con người xuất sắc, vượt trội, lan tỏa khắp không gian mạng lẫn đời sống thực. Sự lấp lánh ấy, dù vô tình hay hữu ý, đang tạo ra áp lực âm thầm lên những ai đang sống một cuộc đời bình thường, đặc biệt là người trẻ.  

(Hình minh hoạ)
(Hình minh hoạ)

Mỗi ngày, bạn mở điện thoại và lướt qua bảng tin Facebook.

Một người bạn vừa đỗ vào trường đại học top của thành phố.

Một người bạn cũ chia sẻ video khởi nghiệp, khoe doanh thu vài trăm triệu mỗi tháng.

Một người xa lạ bỗng dưng nổi tiếng, thu hút hàng trăm ngàn người theo dõi, chỉ bởi ngoại hình đẹp và cuộc sống sang chảnh.

Cứ thế, ngày qua ngày, những hình ảnh lấp lánh ấy khiến bạn dần hoài nghi chính mình.

Bình thường sống: Lựa chọn không dễ dàng

Trong một thế giới tôn thờ sự xuất sắc – nơi chỉ những cá nhân vượt trội mới có chỗ đứng ở những vị trí lấp lánh – thì sống một cuộc đời bình thường đôi khi trở thành điều không dễ dàng.

Đặc biệt là với những người trẻ, những người còn đầy ắp hoài bão, còn nhiều mục tiêu phía trước, và luôn bị thôi thúc phải trở thành “phiên bản tốt nhất” của chính mình.

Từ mạng xã hội đến giảng đường, từ công sở đến bàn tiệc, người ta kể cho nhau nghe về những đứa trẻ 18 tuổi bước chân vào Ivy League, về cậu bé 13 tuổi trở thành CEO, về những cô gái “vừa xinh, vừa giỏi, vừa giàu” khiến ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ.

Những câu chuyện ấy được nhìn nhận như một khuôn mẫu thành công lý tưởng – khiến người trẻ hôm nay, dù đang nỗ lực từng ngày, vẫn dễ thấy mình “chưa đủ tốt”.

Hạnh phúc không nằm ở ánh nhìn người khác

Không ít bạn trẻ hôm nay lớn lên cùng những khát vọng lớn lao: phải có bằng cấp cao, sự nghiệp rạng danh, sống ở thành phố lớn, giao tiếp bằng ngoại ngữ và luôn “thắng đời  1- 0”.

Không sai khi mong mình tốt hơn. Nhưng khi “tốt hơn” trở thành nghĩa vụ – bạn sẽ dễ thấy mình không bao giờ đủ.

Bạn có thể là cử nhân, thạc sĩ hay tiến sĩ, và vẫn có quyền chọn sống một cuộc đời giản dị, bình yên: hang ngày đi chợ nấu cơm cho gia đình, chăm sóc một khu vườn nhỏ, nhận mức thu nhập vừa đủ – nhưng không cần đánh đổi sự tự do hay lòng tự trọng.

Học vấn là công cụ để bạn hiểu đời, chứ không phải để chứng minh mình vượt trội.

Công việc là phương tiện để bạn sống tử tế, không phải là nhãn mác định danh con người.

Và sự rực rỡ thật sự không nằm ở spotlight – mà nằm ở khả năng không bị ánh đèn làm mờ đi cái tôi chân thực.

Trong cuốn The Courage to Be Disliked, tác giả Ichiro Kishimi viết:

“Giá trị của một con người không đến từ việc họ được bao nhiêu người công nhận, mà đến từ việc họ có dám sống theo cách mình tin là đúng hay không.”

Vậy nên nếu bạn đang sống bình thường – không nổi bật, không đặc biệt, không viral – điều đó không có nghĩa là bạn đang tụt lại.

Mà có thể, bạn đang đi con đường riêng, với tốc độ của riêng mình, về phía những điều tử tế và bền vững hơn.

Đừng xem nhẹ sự bình thường

Nhiều khi chúng ta chán ngán nhịp sống lặng lẽ, cầu mong một biến cố, một cú ngoặt nào đó làm đời thêm màu sắc.

Nhưng đó là lúc ta quên mất: nếu một ngày những điều bình thường đột ngột biến mất, cuộc đời sẽ ra sao?

Khi bạn nằm trên giường bệnh, dù từng đặc biệt đến đâu, điều bạn mong mỏi chỉ là một thể trạng bình thường.

Khi một mối quan hệ đổ vỡ, bạn chẳng còn khát khao những điều phi thường – mà chỉ ước nó có thể bình thường trở lại.

Khi bị dư luận vùi dập, chê bai, bạn sẽ chỉ mong người ta đừng quan tâm đến bạn nữa – để bạn được sống một cuộc đời lặng lẽ, bình thường.

Bạn thấy không? Bình thường thực sự là một dạng đặc ân.

Và thực ra, để sống một cuộc đời bình thường mà không tự ti, không oán trách bản thân hay đổ lỗi cho người khác, không lao vào những cuộc chạy đua trong mỏi mệt – bạn cần nhiều bản lĩnh hơn người ta vẫn tưởng.

Bạn cần một lòng tự trọng vừa đủ để không để mình bị định nghĩa bởi lượt thích hay lời tán dương từ người khác.

Một tình yêu lành mạnh với bản thân, để không xem sự bình thường là dấu hiệu của thất bại.

Và một nội tâm đủ vững để nhận biết rằng, mình vẫn đang sống có giá trị, dù mọi thứ diễn ra một cách rất đỗi… bình thường.

Giữa một thế giới phức tạp và đang biến đổi chóng mặt, giữ được cho mình một tâm hồn trong trẻo, một trái tim không hằn học, một tấm lòng tử tế… đã là điều đặc biệt.

Vậy nên, người trẻ à, nếu bạn cảm thấy mình không có gì nổi bật, hãy cứ yên tâm . Chỉ cần bạn biết hài lòng với những gì đang có, kiên nhẫn, tập trung làm tốt những việc mình đang làm – kể cả khi không có ai nhìn thấy hay công nhận – thì đến một lúc nào đó, bạn cũng sẽ “nở hoa”.

Dù có thể không phải là một bông hoa rực rỡ khiến người khác trầm trồ, nhưng đó là bông hoa mang vẻ đẹp riêng của bạn, và chắc chắn sẽ khiến bạn tự hào.

Và hãy nhớ rằng, dù với thế giới ngoài kia, bạn có thể chỉ là một người rất đỗi bình thường. Nhưng với ai đó – cha mẹ, con cái, người thương… bạn vẫn là cả thế giới.

BÀI LIÊN QUAN