Năm 2008, một người đàn ông ở Toại Ninh (Tứ Xuyên, Trung Quốc) đã bỏ mặc gia đình để sống dưới gầm cầu. Nghe mục đích phía sau hành động bất thường này, có lẽ ai cũng sẽ ngán ngẩm.
Cuộc sống đã ổn nhưng không an phận
Vương Thành Châu sinh ra trong một gia đình nghèo, cha mẹ không biết chữ, kiếm sống bằng nghề nông hoặc làm thuê cho người ta. Họ gửi gắm hy vọng vào 5 đứa con nhưng điều kiện tài chính của gia đình chỉ có thể cho con đến trung học cơ sở, và Vương Thành Châu là một trong số đó.
Gia đình khốn cùng, Vương Thành Châu lên thành phố làm việc. Chẳng mấy chốc, với khả năng của bản thân, anh đã tìm được một công việc khá tốt trong nhà máy.
Nhưng công việc của nhà máy rất nặng nề, Vương Thành Châu dần mệt mỏi với loại cuộc sống này từ ngày này qua ngày khác, anh không chấp nhận số phận hiện tại. Năm 1991, Vương Thành Châu nghỉ việc và đến Thượng Hải, tìm cách đổi đời trong một công xưởng sản xuất thép xây dựng.
Quả nhiên, chỉ sau 3 năm sau, Vương Thành Châu được thăng làm quản lý và thầu công trình, thu nhập tăng lên.
Sau đó, Vương Thành Châu kết hôn và có một cô con gái. Cuộc sống của gia đình ba người rất hạnh phúc, mặc dù mỗi ngày anh đều phải dậy sớm về muộn, nhưng gia đình luôn hòa thuận và ấm áp.
Năm 2004, trong khi chợp mắt buổi trưa tại nơi làm việc, Vương Thành Châu mơ thấy một bộ số được ghi trên những quả bóng màu. Thế mà dãy số này lại trùng hợp trúng giải nhất của ngày xổ số của hôm sau. Khoảnh khắc ấy như ngộ ra chân lý đối với người đàn ông này, và anh bắt đầu hứng thú với những tờ vé số.